Sự tích cá gộ
SỰ TÍCH CÁ GỖ (Sưu tầm) Năm tròn bẩy tuổi đầu Theo cha ra Hà Nội Biết con ai bằng cha Đang lập lòe lớp một Cơ quan ở Ngọc Hà Trường mượn Đình Hữu Tiệp Tan học băng về nhà Ôm hơi cha ngủ thiếp Lớp Một trong làng hoa Hương thơm tràn trang vở Cạnh sân xanh bóng nước Ao làng mây trắng qua Cả lớp toàn người Bắc Riêng mình con xứ Nghệ Hay giơ tay thắc mắc Mà giọng thì oang oang Cô giáo nghe không rõ Nhiều khi xuống tận bàn Giọng cô trong như gió Nói chậm cho rõ ràng Ngay buổi học đầu tiên Đã bị nhà trường phạt Đứng úp mặt vào tường Trán bây giờ vẫn rát Bữa ấy đến phiên trực Của nhóm ngồi bàn đầu Con trai trèo lau bảng Con gái xếp ghế bàn Con chỉ cái giẻ lau Nói với hai bạn gái Đưa hộ cái nùi trồi Bạn lại mang mũ đến Chuyện bắt đầu chỉ vậy Cả nhóm ra rửa tay Đằng ấy người mô rứa Nói như Chi-ca-gô Hai bạn cười ngặt nghẽo Tóc đuôi gà cười theo Lại còn nheo cả mắt Lại còn dẩu cả môi Đúng là dân cá gỗ Giẻ lau gọi nùi trồi Đã thế còn hay nói Phát biểu nghe không ra Tức thì con bốc hỏa Không nói cũ...